Đề bài: Phân tích nhân vật Mị trong Vợ Chồng A Phủ của nhà văn Tô Hoài
Bài làm
Tô Hoài là một trong số những nhà văn để lại cho đời một khối lượng tác phẩm lớn, nhưng các tác phẩm của ông tác phẩm nào cũng đều có giá trị về cả nội dung và nghệ thuật. Nhưng một trong số tác phẩm của ông thì “Vợ chồng A Phủ” thực sự là một tác phẩm hay và thể hiện được rất nhiều tâm huyêt về vốn văn hóa của Tô Hoài. Nổi bật lên trong tác phẩm chính là nhân vật Mị đã khiến cho tác phẩm có giá trị nhân văn, giá trị hiện thực hơn rất nhiều.
Nhân vật Mị được nhà văn miêu tả với rất nhiều từ ngữ tốt đẹp, Mị hiện lên với khá nhiều đức tính tốt. Mị chính là một người con của núi rừng Tây bắc xinh đẹp, tài hoa hơn nữa cô cũng lại còn rất chăm chỉ, hiếu thảo. Thế rồi cô cũng lại có tình yêu đẹp và có cả niềm tin vào cuộc sống tương lai tươi sáng. Tuy nhiên thực đáng buồn thay bởi ngay từ khi sinh ra Mị cũng đã phải gánh trong mình những món nợ. Có thể nói những món nợ đeo bám có là món nợ về cường quyền và món nợ về thân quyền đã đè nặng lên vai cô.
Tô Hoài cũng có được tình Tây Bắc rất nhiều nên cũng đã dành cho nhân vật Mị yêu thương phủ lên đời Mị những ánh hào quang thực sự như rực rỡ nhất của một người con gái xinh đẹp và đảm đang. Mị hiện lên là một cô gái trẻ xinh đẹp, chính vì xinh đẹp lên sẽ có rất nhiều người theo đuổi, nhất là trong những đêm tình mùa xuân thì lúc đó “trai đứng nhẵn cả bức vách đầu buồng Mị". Cô Mị lại còn có tài thổi sáo dường như cũng đã lại khiến cho "biết bao người mê, ngày đêm thổi sáo đi theo Mị". Nhân vật Mị sống trong những tháng ngày tươi đẹp nhất, xinh nhất của tuổi trăng tròn, ở cô như cũng lại tràn trề cơ hội được hưởng thụ tình yêu và hạnh phúc. Và hơn hết Mị cũng đã có người yêu, chắc chắn một tình yêu đẹp với ngón tay đeo nhẫn và cả dấu hiệu vỗ vách. Cô xứng đáng được nhận những tình thương yêu đó vì cô chẳng khác gì một đóa hhoa rừng xinh đẹp.
Xây dựng nhân vật Mị bên cạnh vẻ đẹp tài năng trong con người Mị thì người đọc cũng lại có thể nhận thấy được chính bản chất của một người lao động chân chính vẫn không mất đi trong con người Mị cả. Có lẽ rằng Mị luôn luôn cũng vẫn là một cô gái của bản làng, của núi rừng Tây Bắc. Mị cũng rất chăm chỉ làm lụng cũng biết cuốc nương, Mị cũng làm ngô và sẵn sàng làm nương ngô để có thể trả nợ cho bố mẹ. Mặc dù vậy Mị dường như cứ vẫn luôn yêu đời và yêu tự do, không ham giàu sang phú quý chút nào. Mị cũng đã nhất quyết xin bố không bán cô cho nhà giàu mà để cô làm nương trả nợ. Thế nhưng cuộc sống Mị không theo ý muốn của cô. Mị cũng lại không thể tự quyết định cuộc đời của mình được. Lúc này đây thì Mị đã phải bước chân về nhà Thống lý Pá Tra để sống kiến làm con dâu gạt nợ để trả nợ.
Phân tích nhân vật Mị trong Vợ Chồng A Phủ của nhà văn Tô Hoài
Mị đang là một cô gái trẻ đẹp, ở Mị có biết bao khát vọng về cuộc sống hạnh phúc và tươi sáng nơi tương lai. Thế nhưng Mị như chết đứng với số phận khi ở nhà thống lý. Khi về nhà thống lý Pá tra làm dâu gạt nợ, Mị cũng cứ âm thầm chịu đựng nỗi đau của mính bởi vì “có đến mấy tháng liền đêm nào Mị cũng khóc". Mị dường như cũng lại sẵn sàng quên hết đi tất cả để tìm đến cái chết khi. Tìm đến cái chết cũng chính là lúc Mị đã ý thức được cuộc sống và tháng ngày sau này mình sẽ phải chịu đựng như thế nào nữa, thực sự cuộc sống thật không đáng sống. Sống trong cuộc sống như người hầu kẻ hạ nhà Pá Tra vì đã nhiều lần Mị có ý định như vậy. Mị lúc này đây vào rừng hái nắm lá ngón, cô cũng lại giấu vào trong tay áo và về quy lạy bố để chết chứ không muốn sống cuộc sống như vậy. Thế nhưng cũng chỉ vì thương cha mẹ mà Mị cũng phải chấp nhận cuộc sống trâu ngựa như vậy.
Khi nhìn thấy Mị thì người ngoài không biết nhìn vào Mị nghĩ Mị được làm dâu trong nhà giàu thì chắc chắn sẽ có hạnh phúc cũng như sung sướng. Thế nhưng sự thật thì không phải thế. Cả thể xác cũng như tinh thần của Mị như bị hành hạ một cách dã man nhất. Có lẽ rằng thời gian và công việc đã làm tê liệt tinh thần của cô, thế rồi cứ hàng ngày vẫn là công việc đó, bên cạnh chuồng ngựa khiến tinh thần Mị bị tê liệt không thiết tha gì nữa. Một cô Mị đã quen dần với cái khổ cực nơi đây và như đã được mặc định từ trước. Thế rồi khi bố Mị mất thì giờ thì cô không còn nghĩ đến cái chết chút nào nữa, bởi ý thức của cô đã không còn "ở lâu trong cái khổ Mị cũng quen rồi".
Thế nhưng chính những khát vọng sống, niềm khao khát hạnh phúc luôn tiềm ẩn trong sâu thẳm tâm hồn của người con gái này. Và thực sự nó dường như cũng lại giống như ngọn lửa vẫn đang âm ỉ cứ như bập bùng cháy dưới lớp tro tàn nguội lạnh và lúc này đây thì cũng chỉ cần một làn gió mát lành thổi tới là có thể bùng cháy một cách mãnh liệt nhất không thể nào mà dập tắt được nữa. Thực sự cũng chính những tác động ngoại cảnh là không nhỏ nhưng sức mạnh tiềm tàng giờ đây cũng mới là điều quyết định sức sống của Mị.
Khi mà nhân vật Mị cứu A Phủ và cùng nhau chạy trốn xuất phát từ chính thương tình cho số phận của một người nghèo khổ cũng như mình. Nhân vật Mị cùng cứu a phủ chạy trốn. Mị từ dửng dưng thổi lửa hơ tay không quan tâm đến A phủ. Có lẽ chính dòng nước mắt của A Phủ vô tình mà đầy hữu ý dường như cũng đã lại làm hồi sinh trái tim đầy thương tích của Mị. Lúc này đây thì Mị dường như cũng chạy theo A Phủ. Chính hành động tự giải thoát khỏi sợi dây trói vô hình của thần quyền. Người đọc cũng nhận thấy được chính sự trỗi dậy của sức sống tiềm tàng làn này đã giúp Mị cũng đã lại đập tan sức mạnh của thần quyền và cường quyền để tự giải.
Khác hẳn với hoàn cảnh trong đêm tình mùa xuân thì dường như lần này Mị không chỉ có một mình đơn độc nữa. Bởi ngay cả chính A Phủ và Mị đều là những người giàu sức sống. Đặc biệt khi sức sống tiềm tàng trong mỗi cá nhân tỏa sáng và kết hợp với nhau chắc chắn cũng sẽ tạo thành sức mạnh giải phóng cho người. Thế những khi mà sự đồng cảm giữa những người cùng cảnh ngộ kết hợp với ý thức phản kháng, cũng như sự đấu tranh tạo thành sức mạnh đấu tranh giai cấp thì sức sống trong mỗi cá nhân đặc biệt là ở nhân vật Mị cũng lại sẽ được nhân lên bội phần.
Nhân vật Mị cùng với những diễn biến tâm lý nội tâm phức tạp, phong phú cũng như tài năng của Tô Hoài giúp cho câu chuyện trở lên hấp dẫn hơn.
Minh Nguyệt